VI/Prabhupada 1047 - Ngài tiếp thu bổn phận sai và làm việc chăm chỉ, bởi vậy ngài gọi là một con lừa
750712 - Lecture SB 06.01.26-27 - Philadelphia
Trong cuộc sống con người này chúng ta phải quyết định làm gì. Nhưng chúng ta chẳng có thông tin về cơ thể kiếp sau. Nếu chúng ta không tin điều này... Dù chúng ta tin hay không tin – không quan trọng – luật thiên nhiên thế nào sẽ tác động. Chúng ta có lẽ nói rằng "Ta không tin về cuộc sống sau khi chết", nhưng dù thế nào luật thiên nhiên sẽ tác động. Karmaṇā daiva-netreṇa (SB 3.31.1). Theo hành động của mình kiếp này, chúng ta đã chuẩn bị cơ thể cho kiếp sau. Như vậy, khi chết – chết nghĩa là khi cơ thể kết thúc – chúng ta ngay lập tức sẽ nhận thể xác khác vì chúng ta đã quyết định thể xác cho kiếp sau.
Ajāmila thu hút vào chăm sóc đứa con rất tốt và để hết tâm trí vào đứa con của ngài… (Người nói chuyện) (Nói nhỏ:) Đừng làm phiền. Cho nên ngài được mô tả như "mūḍha". Ở đây phán rằng: "bhojayan pāyayan mūḍhaḥ". Chúng ta luôn quên rằng những ngày sẽ đến. Nằm trước mắt mình. Đó gọi là "mṛtyu", sự chết. Chúng ta quên điều đó. Đó là sự bất toàn của mình. Như vậy, anh ta đã quên do thu hút vào làm ông chồng và cha yêu mến. Chúng ta có quá nhiều mối quan hệ với mỗi người, hoặc như bạn yêu mến hoặc như kẻ thù ghen tị. Tất cả mọi người có mối quan hệ với ai, có lẽ hoặc yêu mến hoặc ghen tị – không quan trọng. Bằng cách này, chúng ta chỉ sống và quên sự chết nằm trước mắt mình. Cho nên chúng ta là mūḍha.
Mūḍha nghĩa là con lừa, những người nào không biết sự quan tâm thật sự là gì. Giống như con lừa. Mūḍha nghĩa là lừa. Con lừa chẳng biết sự quan tâm của nó nhìn ra sao. Chúng ta đã thấy thợ giặt chất con lừa với ba tấn quần áo và con lừa khó đi được nhưng nó vẫn còn làm. Và nó chẳng biết rằng "Ta mang quá nhiều đồ đạc trên lưng ta. Nhưng để làm gì? Không kẻ quần áo nào của ta." Nhưng con lừa không có khả năng phán đoán như vậy. Lừa nghĩa là nó chẳng có giác quan này. Nó chỉ nghĩ rằng: "Đó là bổn phận của ta. Mang nhiều quần áo sau lưng ta là bổn phận của ta." Tại sao đó là bổn phận của nó? Vì thợ giặt đưa nó cỏ cho ăn. Con lừa chẳng có khả năng phán đoán như "Nơi nào ta cũng kiếm được bâi cỏ. Tại sao ta phải tiếp thu bổn phận này?" Tất cả mọi người lo lắng về bổn phận họ. Những người là nhà chính trị, những người khác là chủ hộ, còn những người kia làm việc gì khác. Ngài tiếp thu bổn phận sai và làm việc chăm chỉ, bởi vậy ngài gọi là một con lừa. Ngài đã quên công việc thật sự. Công việc thật sự là sự chết sẽ đến. Chúng ta không tránh được. Mọi người có nói "chắc chắn như chết". Trước khi chết, chúng ta phải hành động như thế chúng ta có lẽ nhận được vị trí ở Vaikuṇṭha, ở Vṛndāvana, và có lẽ nhận cuộc sống vĩnh cửu với Kṛṣṇa. Đó là bổn phận thật sự của mình. Nhưng chúng ta chẳng biết. Na te viduḥ svārtha-gatiṁ hi viṣṇum (SB 7.5.31).