VI/Prabhupada 0009 - Kẻ trộm trở thành tín đồ
Lecture on SB 1.2.12 -- Los Angeles, August 15, 1972
Kṛṣṇa phán trong Bhagavad-gītā: nāhaṁ prakāśaḥ sarvasya yoga-māyā-samāvṛtaḥ (BG 7.25). "Ta không để lộ Mình cho mọi người. Yogamāyā, yogamāyā che Ta." Như vậy, lam sao họ thấy được Thượng Đế? Nhưng sự ngu ngốc đó đang xảy ra, "Anh có thể chỉ cho tôi Đức Thượng Đế không? Anh có bao giờ thấy Ngài chưa?" Đức Thượng Đế chỉ trở thành một đồ chơi. "Đức Thượng Đế ở đây. Đây là sự hiện thân của Ngài." Na māṁ duṣkṛtino mūḍhāḥ prapadyante narādhamāḥ (BG 7.15). Họ là tội lỗi, kẻ ngu ngốc, và thấp hèn nhất nhân loại. Họ hỏi như vậy: "Anh chỉ cho tôi Đức Thượng Đế không?"
Phẩm chất của họ là gì mà họ nhìn thấy được Đức Thượng Đế? Đây là những phẩm chất: Đó là gì? Tac chraddadhānā munayaḥ (SB 1.2.12). Trước hết, người phải trung thành. Trung thành. Śraddadhānāḥ. Thực ra, người phải rất mong muốn thấy Đức Thượng Đế. Không phải như một khuynh hướng hoặc như chuyện phù phiếm, "Cho ta nhìn thấy Thượng Đế". Phép thuật, giống như Ngài là phép thuật. Như vậy, họ phải nghiêm túc về chuyện đó, "Vâng, nếu thật sự có Thượng Đế... Chúng ta đã thấy, chúng ta đã thu thập thông tin về Đức Thượng Đế. Như vậy, ta phải thấy."
Ở đây có một câu chuyện về điều đó. Chuyện này rất để dạy. Cố gắng lắng nghe. Một người kể chuyện chuyên nghiệp kể về Bhagavad-gītā. Người đó mô tả là Kṛṣṇa trang trí với đồ trang sức rất đẹp và Ngài phải vào trong rừng để chăm sóc những con bò. Vậy, trong cuộc họp đó cũng có một kẻ trộm ngồi. Anh ta nghĩ rằng, "Như vậy tại sao không đi tới Vṛndāvana và cướp bóc con trai đó? Đứa trẻ đó đang ở trong rừng với rất nhiều trang sức quý giá. Ta có thể đi tới đó, bắt con trai và lấy hết đồ nữ trang." Đây là ý định của anh ta. Như vậy, anh ta rất nghiêm nghị về, "Ta phải tìm ra con trai đó. Rồi trong một đêm ta trở thành triệu phú. Quá nhiều đồ trang sức." Vậy, anh ta đến đó, mà ý định của anh là, "Ta phải thấy Kṛṣṇa, ta phải thấy Kṛṣṇa." Những nỗ lực và sự thiết tha này, làm anh ta có thể được thấy Kṛṣṇa ở Vṛndāvana. Anh ta được thấy Kṛṣṇa và Ngài nhìn giống như người kể chuyện Bhāgavata đã mô tả. Anh ta thấy, "Ồ, ồ, con rất ngoan, Kṛṣṇa." Vậy, anh ta bắt đầu tâng bốc Ngài. Anh ta nghĩ là, "Chỉ tâng bốc, rồi ta lấy hết được đồ nữ trang". Vậy, khi anh ta đề nghị ý định thực sự, "Để cho ông lấy một vài trang sức của con không? Con quá giàu." – "Không, không, không. Ông... Mẹ của con sẽ giận dữ. Con không được..." Kṛṣṇa lúc con trẻ. Anh ta trở thành càng thiết tha cho Kṛṣṇa. Và sau đó... Bằng sự liên hợp của Kṛṣṇa, anh đã trở thành thanh tẩy. Rồi sau cùng, Kṛṣṇa nói, "Được, ông lấy hết." Sau đó, anh ta ngay lập tức trở thành một tín đồ. Vì sự liên hợp của Kṛṣṇa...
Theo cách này hay cách khác, chúng ta phải tiếp xúc với Kṛṣṇa. Cách này hoặc cách khác, chúng ta sẽ thanh tẩy.