VI/Prabhupada 0179 - Chúng ta phải hành động vì Krishna



Lecture on SB 1.16.6 -- Los Angeles, January 3, 1974

Những nhà triết học Māyāvādī có thể lên cao vì kiến thức và sự nghiên cứu, mà họ cũng sẽ rớt xuống lại. Tại sao? Anādṛta-yuṣmad-aṅghrayaḥ: "Vì họ không nhận được chốn nương náu dưới bóng gót sen của Ngài, bởi vậy họ sẽ rớt xuống." Điều đó không an toàn. Con người không thể sống được, khi không có hoạt động gì cả mà cũng không có dục vọng. Không thể được. Con người, thú vật, ngay cả sâu bọ cần làm gì.

Ta có một kinh nghiệm thực tế. Lúc ta còn một thanh niên, một đứa con trai của ta đã rất hư. Vậy, đôi khi chúng ta để con trai trên cái kệ cho nó không xuống được. Nó cảm thấy rất khó chịu vì trên kệ hoạt động của nó bị ngừng lại. Như vậy, con người không ngừng lại được những hoạt động. Không thể được. Chúng ta phải đưa họ những hoạt động tốt hơn, sau đó họ sẽ ngừng. Paraṁ dṛṣṭvā nivartate (BG 2.59).

Cho nên, phong trào cho Ý thức Kṛṣṇa này là đưa con người hoạt động tốt hơn. Sau đó, họ sẽ từ bỏ hoạt động tồi. Mặt khác, chỉ bằng sự phủ định không thể được. Chúng ta phải hành động. Chúng ta phải hành động vì Kṛṣṇa. Hãy đi đền thờ của Kṛṣṇa hoặc đi bán sách của Kṛṣṇa hoặc đi gặp tín đồ của Kṛṣṇa. Đây là tốt. Nhưng con người không ngừng lại được. Không thể được. Vì sau đó, bộ não nhàn sẽ trở thành vị trí đầu độc. Và họ sẽ rớt xuống, "Làm sao ta có được đàn bà đó? Làm sao ta có được đàn ông đó?" Nếu từ bỏ hoạt động, họ sẽ bắt đầu làm việc gì khác cho thỏa mãn giác quan. Điều đó sẽ xảy ra. Tương tự như vậy, họ không thể ngăn chặn các giác quan được, mà thà biết làm việc với điều đó. Đó là Ý thức Kṛṣṇa.