VI/Prabhupada 0104 - Ngừng lại vòng đời



Lecture on BG 9.1 -- Melbourne, April 19, 1976

Puṣṭa Kṛṣṇa: Kiếp sau, linh hồn của con thú làm sao đi vào vô thân thể con người được?

Prabhupāda: Giống như kẻ trộm ở trong nhà tù. Khi nào nó sẽ ra? Khi nào hạn tù kết thúc, sau đó nó là người tự do lại. Và khi nào nó bị tội phạm nữa, nó sẽ bị bỏ tù. Như vậy, cuộc sống con người là cho hiểu biết, vấn đề của cuộc sống của tôi là gì: "Tôi không muốn chết; Tôi bắt buộc phải chết. Tôi không muốn già; Tôi bắt buộc phải già." - Janma-mṛtyu-jarā-vyādhi-duḥkha-doṣānudarśanam (BG 13.9).

Thí dụ giống nhau, một kẻ trộm. Khi nào nó là người tự do, và nghĩ về: "Tại sao tôi bị hạn tù sáu tháng, và đưa vào trong tình trạng khốn khổ này? Đây là sự tra tấn", thực ra, mới sau đó nó là con người. Tương tự thế, con người có thảo luận tân tiến nhất, tại vì con người nghĩ về: "Tại sao tôi bị đưa vào trong tình trạng khốn khổ này?" - Tất cả mọi người phải thừa nhận là mọi người ở trong tình trạng khốn khổ; quý vị cố gắng vui mừng, nhưng mà ở đây không có hạnh phúc. Như vậy mình làm sao có hạnh phúc được?

Cơ hội này chỉ con người có. Khi nào mà mình nhận được cuộc sống con người, ân điển của thiên nhiên, và mình không sử dụng thân thể này đúng, khi nào mình lạm dụng phước lành này, và sống giống con mèo, con chó hay là thú khác, kiếp sau chúng ta phải chấp nhận thân thể con thú. Và khi nào thời gian kết thúc... - vì quá trình tiến hóa, cái này mất rất nhiều thời gian - như vậy, quý vị sẽ trở lại về thân thể con người, khi nào mà thời gian kết thúc.

Thí dụ chính xác: Khi nào hạn tù của một kẻ trộm kết thúc, nó là người tự do. Khi nào mà nó phạm tội một lần nữa, nó sẽ đi vào tù. Trong thế giới này có vòng đời. Khi nào chúng ta sử dụng thân thể này đúng, sau đó chúng ta ngừng lại vòng đời được. Khi nào mà chúng ta không sử dụng thân thể này đúng, sau đó chúng ta sẽ sanh ra trong vòng đời này nữa.