VI/Prabhupada 0131 - Dâng hiến cho người cha là khá bình thường
Lecture on BG 7.11-16 -- New York, October 7, 1966
Sự điên rồ này, ảo giác này, ảo tưởng của thế giới vật chất này, rất là khó khắc phục. Cái này rất là khó. Nhưng mà Kṛṣṇa nói là: "mām eva ye prapadyante māyām etāṁ taranti te" (BG 7.14). Khi ai tình nguyện, hay là nhận thấy cuộc đời khốn khổ, khi nó dâng hiến cho Kṛṣṇa: "Kṛṣṇa thân mến của con, con quên Kṛṣṇa trong nhiều đời sống. Giờ đây con hiểu ngầm Kṛṣṇa là cha của con, Kṛṣṇa là người bảo vệ của con. Con dâng hiến cho Kṛṣṇa." Giống như một đứa trẻ bị lạc đi đến cha nó: "Cha thân mến của con, đó là sự hiểu lầm của con khi con bỏ sự bảo vệ của cha, nhưng mà con bị đau khổ. Bây giờ con đến với cha." Người cha ôm nó: "Con trai thân mến của cha, tới đây. Cha suốt ngày rất là lo lắng cho con. Oh, cha vui mừng con trở lại." Người cha rất thân thiện.
Như vậy, chúng ta trong quan điểm như nhau. Ngay khi mình dâng hiến cho Ông trời... Điều này không khó. Người con dâng hiến cho người cha, cái này có khó không? Quý vị thấy cái này có khó không? Người con dâng hiến cho người cha. Điều này khá bình thường. Không có gì xấu hổ. Người cha lúc nào cũng cấp trên hơn. Như vậy, khi tôi gõ đến bàn chân của cha tôi, khi tôi quỳ xuống trước cha tôi, việc này là vinh quang. Điều này là vinh quang. Không có gì xấu hổ. Không có gì khó. Tại sao chúng ta không nên dâng hiến cho Kṛṣṇa?
Đây là quy trình, Mām eva ye prapadyante: Khi nào tất cả sinh vật dâng hiến cho Ta - māyām etāṁ taranti te (BG 7.14) - họ sẽ không còn đau khổ trong cuộc đời này; họ sẽ sống dưới sự che chở của Ông trời - Vào cuối của cuốn sách Bhagavad-gītā quý vị tìm thấy: ahaṁ tvāṁ sarva-pāpebhyo mokṣayiṣyāmi mā śucaḥ (BG 18.66)
Khi nào người con đến trên ngực của người mẹ, người mẹ sẽ bảo vệ nó. Nếu cái gì xảy ra, người mẹ chuẩn bị trao cuộc đời cho người con. Như vậy, khi chúng ta sẽ sống dưới sự che chở của Ông trời, sau đó mình không cần gì sợ.